“CHIẾN SĨ” TRÊN MẶT TRẬN ĐẤU TRANH BẢO VỆ NỀN TẢNG TƯ TƯỞNG: ANH LÀ AI VÀ ANH PHẢI NHƯ THẾ NÀO?
“CHIẾN SĨ” TRÊN MẶT TRẬN ĐẤU TRANH BẢO VỆ
NỀN TẢNG TƯ TƯỞNG – ANH LÀ AI VÀ ANH PHẢI NHƯ THẾ NÀO?
…Từ những chiến sĩ thầm lặng, “ẩn danh” đến
xung pha, “hiện danh”
Có thể khẳng định rằng, không phải đến bây
giờ thì chúng ta mới hình thành mặt trận đấu tranh phản bác những quan điểm sai
trái, thù địch, chống phá của các thế lực thù địch mà đó đã là hoạt động xuyên
suốt trong toàn bộ tiến trình cách mạng Việt Nam. Bởi lẽ, trong bất cứ tình huống
nào, tại thời điểm lịch sử nào, các thế lực thù địch cũng luôn tìm cách lôi
kéo, kích động, chống phá, xuyên tạc,… nhằm chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, phủ
nhận thành quả cách mạng, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng.
Đương nhiên, dù bất cứ hoàn cảnh nào, dù kẻ
địch có thâm hiểm đến đâu, sử dụng thủ đoạn nào thì “mặt trận tư tưởng” của
chúng ta vẫn luôn giữ vững, thậm chí ngày một lớn mạnh hơn, vững chắc hơn. Bởi
dưới sự lãnh đạo của Đảng, chúng ta có đội ngũ “chiến sĩ” hùng hậu: có thể thầm
lặng, “ẩn danh”; có thể xông pha, “hiện danh” nhưng từ thế hệ này sang thế hệ
khác, cũng luôn tiếp nối truyền thống yêu nước của những người đi trước hướng đến
nhiệm vụ cao cả: giữ vững an toàn, an ninh quốc gia; bảo vệ vững chắc nền tảng
tư tưởng của Đảng, khơi dậy niềm tin cho nhân dân; góp phần xây dựng, nuôi dưỡng
“trái tim” cho đất nước và tâm hồn cho dân tộc.
Tùy thời điểm, không gian, tính chất, nhiệm
vụ chính trị mà các chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng như các nhà báo, nhà lý luận
chuyên nghiệp, người hoạt động chuyên môn trong lĩnh vực tư tưởng, văn hóa, dân
vận, truyền thông,.. đến những “tay bút không chuyên” trong các “tổ giúp việc”,
“đội xung kích” “nhiệm vụ 35”; từ những chiến sĩ xông pha nơi đầu sóng, ngọn
gió để thu thập tài liệu, chứng cứ để bảo vệ chủ quyền thiêng liêng quốc gia đến
những con người âm thầm theo dõi, nghiên cứu, tìm hiểu những luận điệu xuyên tạc
của thế lực thù địch để dùng ngòi bút, tiếng nói của mình phản bác lại quan điểm
sai trái đó. Tất cả, dù “ẩn danh” hay “hiện danh”, dù xông pha hay lặng lẽ, dù
dùng lời nói hay ngòi bút, dù trực tiếp hay gián tiếp,… đều có một điểm chung: đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu và hoạt động chống phá
của các thế lực thù địch; củng cố và phát triển niềm tin của nhân dân đối với
Đảng, với Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa, xây dựng đất nước Việt Nam hùng
cường. Đó là “nỗ lực chung”, “mẫu số chung” cũng là “mục tiêu duy nhất” của các
“chiến sĩ” trên mặt trên tư tưởng.
Đến quyết tâm, không phút giây ngừng nghỉ
để hướng đến một mục tiêu duy nhất….
“Nâng
cao năng lực lãnh đạo, năng lực cầm quyền và sức chiến đấu của Đảng; xây dựng Đảng
và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh toàn diện; củng cố, tăng cường niềm
tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước, chế độ xã hội chủ nghĩa; khơi dậy khát
vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc,…”[1]. Để hiện thực hóa mục tiêu cao cả
đó, cần sự đồng thuận cao của tất cả nhân dân Việt Nam, sự quyết tâm cao của
toàn hệ thống chính trị, sự nỗ lực cao của mỗi cán bộ, đảng viên. Đương nhiên,
không thể thiếu vai trò của những người làm công tác tư tưởng, những chiến sĩ làm
nhiệm vụ bảo vệ nền tảng tư tưởng để bảo đảm an ninh xã hội,
an ninh con người, an sinh xã hội. Trong điều kiện và tình hình hiện nay, người
chiến sĩ trên mặt trận bảo vệ nền tảng tư tưởng cần phải “sở hữu” những gì?
Trước hết, phải tích lũy
và phát triển các loại “vốn”: Bao gồm “vốn chính
trị” (tư tưởng chính trị, quan điểm chính trị, thái độ chính trị và lập trường
chính trị); “vốn văn hóa” (tố chất văn hóa, hàm lượng văn hóa, tri thức văn hóa
và phong cách văn hóa); “vốn xã hội” (niềm tin xã hội, chuẩn mực xã hội, giá
trị xã hội). Muốn đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch thì người
“chiến sĩ” phải hội đủ tố chất, dũng khí, tri thức, kỹ năng, biện pháp,… để
thực hiện nhiệm vụ. Vốn chính trị (phẩm chất chính trị) cần phải được đặt lên
hàng đầu: không lung lay, không
xô lệch, không “đổi màu”, không đánh mất mình, không nản chí trước những luận điệu xuyên tạc, chống
phá. Song song với đó, cần phải tích lũy thật nhiều về vốn văn hóa, vốn xã hội
để làm phong phú, đanh thép, sắc sảo và có tính chiến đấu, tính cảm hóa trong
lời nói, bài viết của mình.
Thứ hai, phải có “gan”
và phải “khéo”: Gan ở đây không phải
là “lì lợm”, khéo ở đây không hàm chỉ sự “tinh ranh”. Gan chính là kiên trì,
kiên nhẫn, dũng cảm; khéo chính là khôn khéo, tinh tế, nghệ thuật. Trên mặt
trận tư tưởng, không phải “cuộc chiến” nào cũng thấy ngay kết quả, không phải
lời phê phán, phản bác nào cũng tác động trực tiếp đến “đối phương”; không phải
lời nói nào cũng đi vào lòng người, lời kết tội nào cũng làm đối phương thui
chột, từ bỏ, “đầu hàng”. Hơn nữa, đấu tranh, phản bác không phải lúc nào cũng
cần “đao to, búa lớn” mà đôi khi một sự khéo léo trong ngôn từ cũng làm thay
đổi cách nhìn nhận của đối phương. Biết kết hợp giữa “gan” và
“khéo” để giành thế chủ động trong công tác đấu tranh: không chờ đợi đối phương
“khai pháo” mình mới “phản pháo” mà cần “sở hữu” một tinh thần tiên phong,
“khéo” tạo các luồng dư luận tích cực. Trên mặt trận tư tưởng, “gan” (dám đấu
tranh) kết hợp với “khéo” (khéo đấu tranh) thành “giỏi đấu tranh”.
Thứ ba, phải có tri thức và
luôn cập nhật kiến thức mới. Muốn “đấu tranh” phải nhận
diện đối tượng, tìm kiếm phương pháp thích hợp có tính hiệu quả cao. Muốn vậy,
người chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng phải không ngừng học tập kiến thức, rèn luyện
kỹ năng, hun đúc tâm hồn, trao đồi ý chí. Ngay việc nhận diện “quan điểm sai
trái”, “quan điểm thù địch” cũng không là việc dễ. Do hạn chế về mặt nhận thức
mà ngay chính chúng ta đôi khi cũng không hiểu đúng, đầy đủ một vấn đề dẫn đến
hiểu “sai”, “lệch” hàm ý, tinh thần. Do đó, người chiến sĩ trên mặt trận tư
tưởng đôi khi phải “đấu tranh với chính mình” bằng cách luôn “gội rửa” tinh
thần, mài dũi kiến thức để hội đủ những điều kiện, kiến thức để thực hiện nhiệm
vụ mà tổ chức, cấp trên giao cho. Bên cạnh đó, “người chiến sĩ” trên mặt trận
tư tưởng phải biết sáng tạo, sử dụng “vũ khí” mềm như một phương tiện để chiến đấu; biết “tự xây chiến
hào” cho mình để đảm bảo sự an toàn; biết thu thập và phân tích các dữ liệu, số
liệu thực chứng có liên quan để tăng độ “công phá”, mang lại hiệu quả cao nhất
có thể; xác định rõ công tác tư tưởng là nhiệm vụ thiêng liêng và không cho
phép ngừng nghỉ dù chỉ một ngày, một phút, một giây,…
“Đấu tranh” vừa là thái độ, phương pháp, vừa
phải trí tuệ và nghệ thuật. Mỗi cán bộ, đảng viên là một chiến sĩ; lời nói,
ngòi bút là vũ khí; lòng trung thành là “chiến hào”; niềm tin của nhân dân là
thước đo của thành quả; đất nước phồn thịnh, hùng cường là mục tiêu tối thượng!
[1]
Đảng Cộng sản Việt Nam, Văn kiện Đại hội
Đại biểu toàn quốc lần thứ XIII, Nxb. Chính trị quốc gia sự thật, H.2021,
tr.326
Nhận xét
Đăng nhận xét